Nguyễn văn Phú

NGƯỜI GOM RÁC BÊN ĐƯỜNG






Một cơn gió thổi bên đường
Bao nhiêu lá rụng góc tường cuốn bay;
Vỉa hè lá rụng kín đầy,
Chỉ vài cơn gió hết ngay sạch rồi;
.
Nhưng không phải gió của trời,
Gió này là của chính người lao công.
Thổi từ cái máy đeo hông;
Gom trăm đống lá mà không mệt người.
.
Theo sau, xe rác tới nơi,
Chỉ vài phút ngoạm hết mười đống to.
Dân tình sung sướng chẳng lo,
Cảm ơn người giữ sạch cho phố phường.
.
Nghĩ về quê lại thấy thương,
Bóng người em gái bên đường đẩy xe.
Rác đầy chất đống vỉa hè
Lá cây gom, chiếc chổi tre cũ mòn.
.
Ban ngày lo việc chồng con
Tối chưa được nghỉ, phải còn thay ca.
Vội vàng thu xếp việc nhà ;
Đẩy xe, cầm chổi để ra quét đường.
.
Con ngoan nhìn mẹ thấy thương
Lon ton em cũng ra đường phụ thêm.
Mẹ còn quét đến tận đêm
Chổi tre mòn lại mòn thêm mấy lần.
 
Trời ban luật xuống dưới trần,
Sao còn thiên vị để dân chạnh lòng.
Người ta gom rác thong dong
Còn mình mòn chổi, lưng còng suốt đêm.
.
Paris, 27/7/2022 (P0426)

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "NGƯỜI GOM RÁC BÊN ĐƯỜNG"